“Dù là Thiên Minh Tử hay là Thiên Cung Bắc Cực thì đều là thế lực nhà họ Khổng, nói cách khác, đây là cuộc chiến giữa Nho gia và Pháp gia!”
“Nếu đã vậy thì không thể xem nhẹ được. Hơn nữa, Thiên Minh Tử và Ngụy Nguyên Cát năm lần bảy lượt làm náo loạn Hoa Quốc, sao bản soái có thể dễ dàng tha cho bọn họ được!”
“Tôi đã không màng đến danh sợ ở giới thế tục từ lâu rồi. Nếu không, với thực lực của tập đoàn Vy Nhan, chúng tôi sớm đã đứng đầu Hoa Quốc rồi, thậm chí là giàu nhất thế giới!”
“Nhưng dù sao tiền tài cũng chỉ là vật ngoài thân, có nước mới có nhà, có nhà mới có mọi người, mới có trăm triệu người dân Hoa Quốc!”
“Đám người bọn họ sinh ra ở Hoa Quốc, được nhà nước nuôi dạy, nhưng vì lợi ích cá nhân mà phá rối tình hình chính trị và pháp luật của đất nước, đúng là chết cũng không hết tội!”
Giọng nói của Tiêu Chính Văn càng ngày càng lạnh, trong mắt hiện lên tia sát khí.
Dù là Ngụy Nguyên Cát hay Thiên Minh Tử, mục tiêu chính của bọn họ đều là vì quyền lợi của Hoa Quốc.
Thực chất, bọn họ chỉ là chó tay sai của Thiên Đạo Minh Ước mà thôi. Bọn họ vì một chút lợi ích vụn vặt Thiên Đạo Minh Ước ban cho, mà không màng đến lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc, cam tâm tình nguyện trở thành chó tay sai của Thiên Đạo Minh Ước.
Sao Tiêu Chính Văn có thể để loại người này sống lâu được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926246/chuong-2983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.