Chu Chấn Long nói tới đây thì trong mắt đột nhiên loé lên một tia sáng sắc lạnh.
“Ra là như vậy!”
Tiêu Chính Văn nặng nề gật đầu.
Sau khi nghe Chu Chấn Long nói, rất nhiều nghi vấn trong lòng Tiêu Chính Văn khi trước cũng đã có đáp án!
“Thật ra dù là thời Tống hay thời Minh thì căn bản cũng chẳng có vị vua nào ngu dốt, mà là đại quyền đều nằm trong tay quan văn, những người này lại đều là đệ tử Nho gia, trong lòng bọn họ chỉ nghĩ tới lợi ích của gia tộc mình, còn lại thì chẳng có chút thương xót nào với nhân dân!”
“Xa thì không nói, tội nhân thiên cổ Trương Cư Chính vì để thế lực gia tộc của Đông Lâm Nhất Đảng có thể tiếp tục buôn lậu đồ gốm, tơ lụa đã không tiếc tự tay tiêu diệt quân đội nhà họ Thích, lại còn dồn rất nhiều đại tướng vào con đường chết!”
“Vào thời điểm quốc gia lâm nguy, hậu nhân nhà họ Trương lại tự rêu rao trong nhà đã không còn gạo, cũng không còn tiền của dư thừa để quyên góp cho quốc gia! Thế nhưng kết quả thì sao? Phản quân đánh tới nhà họ Trương, riêng vàng bạc thôi cũng đã lấy đi được cả nghìn xe!
“Đáng tiếc! Hiện tại, nhà họ Chu có không ít truyền nhân Pháp gia, vậy nên những người này tuyệt đối sẽ không cho phép người nhà họ Chu tiếp tục sống cho qua ngày!”
Chu Chấn Long càng nói càng cảm khái, thậm chí còn không nhịn được mà thẳng tay đập nát cái bàn trà làm bằng gỗ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926220/chuong-2957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.