“Hai vị! Chúng ta…”
Tần Vũ còn chưa kịp nói xong, Khổng Thiên Thu đã ngắt lời: “Tổng tư lệnh Tần, tôi nghĩ cậu hiểu lầm rồi, huyết tộc ở vùng ngoài lãnh thổ cũng là một thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ!”
“Hơn nữa, trong số bọn họ còn có cao thủ cao hơn cả cảnh giới Nhân Vương, không bao lâu nữa, cao thủ của huyết tộc cũng sẽ quay lại giới thế tục!”
“Đừng thấy bây giờ Tiêu Chính Văn có thể áp đảo võ tông, nhưng với chút bản lĩnh đó của cậu ta thì sao có thể là đối thủ của huyết tộc được! Nói trắng ra, cho dù so với hai người chúng ta, Tiêu Chính Văn cũng chẳng có ưu thế gì.
“Tin đồn cũng chỉ là tin đồn, thực tế vẫn phải dùng thực lực để nói chuyện. Dù sao nhà họ Khổng chúng tôi cũng không dám xem nhẹ đắc tội với huyết tộc!”
“Hơn nữa, yêu cầu của huyết tộc cũng rất hợp lý. Bọn họ muốn con cháu của ba nhà kia là bởi vì thù cũ hận mới. Giới chính trị Hoa Quốc nên cho người ta cơ hội báo thù rửa hận!”
“Hơn nữa, số người của huyết độc trở về lần này rất đông, bọn họ nhất định phải có chỗ ở, bọn họ muốn ba tỉnh cũng không phải là điều kiện quá đáng!”
Khổng Thiên Thu quang minh chính đại nói những lời ăn cây táo rào cây sung, không hề có chút xấu hổ nào.
Sắc mặt của Tần Vũ ngày càng khó coi. Khổng Thiên Thu thật vô liêm sỉ.
Chẳng trách từ xa xưa đã có một lời đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926217/chuong-2954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.