“Chỉ dựa vào anh mà cũng dám khiêu chiến với kẻ sát nhân? Ai cho anh cái gan và sự tự tin đó!”
Long Hình lạnh giọng nói.
Lúc này, sát khí của anh ta càng thêm hừng hực!
Cổ họng Ngụy Nguyên Cát khẽ động nuốt một ngụm nước bọt.
Gã vẫn tự biết, chỉ dựa vào gã thậm chí còn không xứng làm người luyện đấu cùng kẻ sát nhân, nào dám khiêu chiến?
“Không phải anh nói Long Vương không dám đấu với anh một trận sao? Đừng nói là anh, đến cả Thiên Hành của thánh vực, cũng không phải là đối thủ của Long Vương!”
Lời nói của Long Nguyệt vừa dứt, dọa Ngụy Nguyên Cát sợ đến rùng mình!
Lúc này, gã mới hiểu ra vừa rồi Tiêu Chính Văn thật sự không lừa gã, người ta thật sự đang vội, không muốn ra tay với gã!
Tiêu Chính Văn không đủ tư cách để đấu với gã?
Ngược lại người thật sự không có tư cách chính là gã!
“Bộp!”
Long Hình lại vung tay tát một cái vào mặt Ngụy Nguyên Cát, nhưng lần này, gã thậm chí không có dũng khí nhìn Long Hình một cái!
“Mấy phóng viên này chắc là đều do anh tìm đến, đúng không? Vậy bây giờ anh ở trước mặt những người phóng viên này nói cho tôi biết, Long Vương có cần phải trốn anh không?”
Long Hình chỉ vào chiếc máy quay phim đằng xa, đằng đằng sát khí hỏi.
Hai cái tát liên tiếp đã in trên mặt Ngụy Nguyên Cát hai dấu tay vô cùng rõ ràng!
Hai cái tát này không chỉ giáng vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926208/chuong-2945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.