Nếu Tiêu Chính Văn có chút sơ xuất, Thiên Tử và người dân của Hoa Quốc phải làm thế nào?
Hơn nữa, trong việc thương lượng với huyết tộc, cho dù đối phương muốn hẹn gặp mặt cũng phải là Thiên Tử hoặc là người của võ tông, dù sao vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn cũng chủ yếu lo việc quân!
“Không sao, bọn họ sẽ không giở trò gì trong thời điểm mấu chốt thế này!”
Tiêu Chính Văn gập lá thư lại, bình tĩnh nói.
Dù sao thì sớm muộn cũng phải gặp nhau, gặp sớm còn hơn gặp muộn, đồng thời cũng có thể thăm dò ý của đối phương, tiện cho quyết định bước tiếp theo!
“Đi nói với người ở cửa rằng tám giờ tối nay, phòng riêng Thiên Tự lầu Vọng Nguyệt, không gặp không về!”
Tiêu Chính Văn trầm giọng nói với người lính thông tin báo việc đứng bên cạnh.
Sau khi người lính thông tin rời đi, Tần Vũ trầm ngâm nói: “Cậu Tiêu, người huyết tộc vẫn chẳng có gì đáng tin, theo tôi thấy để cho đám người Long Nguyệt dẫn một vài người của điện Thần Long ở Long Kinh tới mai phục trước…”
“Không cần! Đối phương cũng không có thế lực lớn là bao ở Long Kinh. Nếu bọn họ thực sự muốn ra tay với tôi, Hắc Băng Đài hay điện Thần Long nhất định phải có tin tức!”
Tiêu Chính Văn xua tay.
Bây giờ tình hình còn chưa rõ ràng, không phải lúc để lật mặt với bọn họ.
Cho dù đối phương thật sự có mai phục, với thực lực của Tiêu Chính Văn thì vẫn có thể đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926193/chuong-2930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.