Ngay cả Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên cũng một chết một mất tích, chứng tỏ vấn đề đã khá nghiêm trọng.
“Kẻ sát nhân đó là người Hoa Quốc chúng ta sao?”
Ngụy Nguyên Cát nhíu mày hỏi.
“Tám chín mươi phần trăm là thế, trong các cao thủ Âu Lục hoàn toàn không thể xuất hiện người như vậy. Yaxibe cũng đã công khai nói thế chứng tỏ thân phận của người này cực kỳ bí ẩn”.
“Hoặc có thể chứng minh người kia không phải là người Âu Lục”.
Một ông lão ở phía sau Ngụy Nguyên Cát trầm giọng phân tích.
“Đáng tiếc là không để tôi gặp người kia”.
Ngụy Nguyên Cát cắn răng, nếu để sát nhân này gặp được gã thì tin chắc có thể lọt vào mắt đối phương nhỉ?
Hoặc bản thân mình mới là người có thể được nhận làm đồ đệ nhất?
“Nghe nói lần này có năm người còn sống, ngoài hai vị thế tử ra còn hai người bí ẩn nữa?”
Ông lão nói thêm.
“Hừ! Trên thế giới này, thế hệ trẻ lọt vào mắt tôi vẫn chưa ra đời, họ lấy gì tranh với tôi”.
Ngụy Nguyên Cát cười khẩy, khinh thường nói.
Vài ngày trước, Ngụy Nguyên Cát tát Long Ngao trước mặt mọi người, như vậy chẳng khác nào đạp thẳng lên đầu Tiêu Chính Văn.
Ai mà không biết Long Ngao là người của Tiêu Chính Văn?
Mà Tiêu Chính Văn lại là người nổi danh nhất trong thế hệ trẻ gần đây.
Nào là dẫn dắt võ tông Hoa Quốc đánh Vy Hào, nào là một mình đánh bại năm đại danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926177/chuong-2914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.