Long Hình lạnh lùng đáp.
Ngụy Quốc Đào thấy không thuyết phục được Long Hình cũng không tức giận mà quay đầu nói với Long Nguyệt: “Tôi tin hai người cũng biết, thánh vực là nơi vô cùng gian khổ!”
“Ở nơi này, không những không có thứ gì gọi là tình nghĩa mà một khi nhất thời vô ý sẽ dẫn tới họa diệt thân!”
“Vì vậy, người chống lưng thật sự rất quan trọng. Người như Long Vương của cô cậu, đến cả ăn một bữa cơm cũng bị đuổi đi thì ai coi cậu ta ra gì chứ?”
“Cậu ta sao có thể bảo vệ an toàn cho cô cậu? Tôi nghĩ ngay cả kẻ ngốc cũng có thể phân biệt được, loại người này, trong thánh vực vô cùng nhiều!”
Nói xong, Ngụy Quốc Đào nhận lấy “Thiên cực bát môn” và “Huyền thiên trận” từ tay Ngụy Ngưng Nhi!
“Cô cậu có biết Thiên cực bát môn và Huyền thiên trận là gì không? Đừng nói đến Long Vương của hai người chưa từng thấy, mà đến cả người của năm đại danh sơn cũng coi đây là báu vật!”
“Tuy nhiên, để kết bạn với hai người, nhà họ Ngụy chúng tôi xin tặng hai bộ trận pháp bí truyền này cho hai người!”
Ngụy Quốc Đào bĩu môi, vẻ mặt ngạo nghễ nói.
Thứ tốt như thế này, Tiêu Chính Văn làm sao có thể có được?
Nhưng điều ông ta không ngờ là Long Nguyệt và Long Hình cũng không thèm liếc, mà từ chối luôn: “Thực xin lỗi, người của năm đại danh sơn coi như bảo vật, không có là chúng tôi cũng coi như bảo vật!”
“Hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926114/chuong-2851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.