Khổng Tuyên cũng sa sầm mặt mày, giọng nói không hài lòng lắm.
Mọi người đều là thế tử, không có ai phải sợ ai, dù nhà họ Lý có thế lực nhưng nhà họ Chu và nhà họ Khổng cũng không yếu hơn.
“Tôi quá đáng? Hay lắm, có phải lúc đầu các cậu đồng ý muốn mời cậu Tiêu đến để giúp đỡ, có phải các cậu nói muốn mời cậu Tiêu tham gia tiệc tối không?”
“Thế mà nhoáng cái các cậu lại trở mặt thế à?”
Giọng nói Lý Chính Đạo lạnh như băng, ánh mắt toát ra tia sát khí.
“Ông Lý, ông cũng biết cảnh giới của anh Tiêu quá thấp, tôi nghĩ bây giờ anh ta cùng lắm chỉ mới là Nhân Vương cấp một, ở thánh vực người giống như anh ta không thể giúp gì được”.
“Hơn nữa anh ta vừa không xuất thân từ gia tộc lớn, vừa không phải là người của năm đại danh sơn, chúng tôi có cần phải tôn trọng anh ta không? Nói thẳng ra thì anh ta là cái thá gì!”
Chu Thụy Chân cũng sa sầm mặt mày tức giận nói.
“Được, các cậu nói hay lắm, xem ra những người đến từ thế tục như chúng tôi không xứng làm bạn với các cậu”.
Lý Chính Đạo tức đến môi tái xanh, sắc mặt cũng khó coi đến cực điểm.
Thấy Lý Chính Đạo đã tức đến mức mặt mày vặn vẹo, Tiêu Chính Văn chậm rãi đứng lên nói: “Ông Lý, chuyện này không liên quan đến ông, hai người mà ông nói trước đó không phải là họ sao?”
“Bảo tôi giúp đỡ loại người này à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926108/chuong-2845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.