Lý Chính Đạo vừa dứt lời, Chu Thụy Chân cảm thấy hứng thú nói: “Ồ? Ông Lý đã mời đến cao thủ của danh sơn nào tới vậy? Không ngại có thể nói ra được không?”
Chu Thụy Chân không hổ danh là huyết thống của hoàng tộc, chỉ cần ngồi ở đó cũng đã vô cùng uy nghi, hai ánh mắt kia tạo ra một cảm giác áp bách vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ là Lý Chính Đạo không quá để ý tới chuyện này, chỉ là hờ hững nói ra ba chữ: “Tiêu Chính Văn!”
Tiêu Chính Văn?
Mọi người không khỏi nhíu mày, bọn họ đã vào thánh vực hơn mười mấy năm trước, ngay cả Chu Thụy Chân, người vào muộn nhất cũng là năm năm trước!
Trong năm năm qua chưa từng rời khỏi nơi này lần nào nữa!
Lúc đó Tiêu Chính Văn mới chỉ ở cảnh giới Thiên Thần, cảnh giới như vậy này không thể lọt vào mắt của đám người Chu Thụy Chân!
Dù sao từ cảnh giới Thiên Thần đến cảnh giới Nhân Vương cũng phải trải qua thử thách trong một khoảng thời gian vô cùng dài, ngay cả cảnh giới Nhân Vương cấp một cũng không đáng nhắc tới trước mặt Chu Thụy Chân!
“Cái tên Tiêu Chính Văn này có lẽ các cậu chưa nghe, nhưng một cái tên khác các cậu nhất định đã nghe tới, vua Bắc Lương Hoa Quốc!”
Lý Chính Đạo thản nhiên nói.
“Vua Bắc Lương? Người đã giết mười mấy cao thủ của Thiên Đạo Minh Ước đó sao?”
Chu Thụy Chân cau mày.
“Đúng vậy, chính là người này!”
Lý Chính Đạo gật đầu.
“E rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926100/chuong-2837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.