Đầu của tên đàn em kia đã bật máu, hắn ôm đầu, lăn trên mặt đất, không ngừng la hét.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn tên đó lăn lộn trên mặt đất, ánh mắt lạnh lùng tràn ngập sát khí.
Những người xung quanh cũng hoàn toàn sững sờ trước cảnh tượng trước mắt, cả sảnh lớn rơi vào cảnh tĩnh lặng chết người.
Nhân viên phục vụ bên cạnh đang cầm đĩa hoa quả sững sờ tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.
“Đi lấy một bộ quần áo cho tôi!”
Tiêu Chính Văn quay lại nhìn nhân viên phục vụ đang thất thần bên cạnh.
Nhân viên phục vụ kia như bị điện giật, sau đó quay đầu lại nhìn thiếu gia kia.
Nhưng lúc này, vị thiếu gia kia đã sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, còn chưa kịp phản ứng lại.
Nhân viên phục vụ không còn cách nào khác, nhanh chóng chạy ra khỏi sảnh lớn, tìm một bộ vest và áo sơ mi rồi đưa cho Tiêu Chính Văn.
Mặc dù bộ vest nhỏ hơn một số nhưng sau khi mặc lên vẫn khá vừa vặn.
Sau khi mặc xong, Tiêu Chính Văn đá vào tên đàn em đang lăn lộn, lạnh lùng nói: “Câm miệng! Nếu còn kêu nữa thì anh chết chắc!”
Tên đàn em bị Tiêu Chính Văn đá hộc máu, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt đầy sát khí của Tiêu Chính Văn liền vội vàng che miệng lại, không dám ồn ào nữa.
Đúng lúc này, đám đông đột nhiên tách ra, một cô gái xinh đẹp khoảng hai lăm tuổi, bước vào với vẻ mặt kiêu ngạo.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926060/chuong-2797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.