Thế nên bên phía Versailles cũng không biết rõ thân phận của Long Nguyệt và Long Hình, chỉ nghĩ hai người họ là vài võ giả tầm thường bị năm đại danh sơn Hoa Quốc đày đến biên giới.
Bất kể lâu đài Versailles và mười gia tộc lớn hòa hay chiến thì họ cũng đều là người Âu Lục, thế nên Tiêu Chính Văn đâu thể dễ dàng làm theo ý họ.
“Cậu Tiêu, không giấu gì cậu, dù lấy hết toàn bộ mấy gia tộc lớn chúng tôi cũng không góp đủ hai trăm cây hoa Tử Tiêu, mong cậu Tiêu nể tình xưa kia ra tay giúp đỡ”.
Elkant bất lực, khổ sở cầu xin Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn im lặng hồi lâu rồi giơ một ngón tay lên nói: “Một trăm cây”.
“Hả?”
Sắc mặt Elkant thay đổi, sau đó quay đầu lại nhìn những người khác.
“Một trăm cây?”
Locke Thetis chảy mồ hôi lạnh, đây rõ ràng là tống tiền một cách trắng trợn.
“Cậu Tiêu, một trăm cây có phải hơi nhiều quá rồi không? Cả Âu Lục chúng tôi trong năm năm cũng không tìm được nhiều cây Tử Tiêu như thế, hơn nữa năm gia tộc lớn chúng tôi…”
Không để Locke Thetis nói hết câu, Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Tôi nghĩ các người nhầm lẫn một chuyện, là các người muốn nhờ tôi giúp chứ không phải tôi muốn nhờ các người giúp”.
“Nên là mọi điều kiện đều do tôi quyết định. Hơn nữa đây đã là ưu đãi rồi, nếu không chuyện xảy ra ở Vy Hào cũng có thể sẽ xảy ra ở lâu đài Versailles trong một năm sau”.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926028/chuong-2765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.