Ngoài ra, với tính tình của Tiêu Chính Văn, làm không tốt thì sẽ còn phạt bọn họ một trận nữa!
Lúc ông ta đang tính toán trong lòng, ngoài cửa đột nhiên truyền tới những âm thanh ồn ào.
Chẳng bao lâu sau, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người ta đẩy ra, chỉ thấy Trần Hoa An bước vội tới trước mặt Tần Vũ, tươi cười đon đả nói: “Cậu…cậu Tần à, khi trước đều là do tôi nói năng không suy nghĩ, vẫn hy vọng cậu đừng để bụng làm gì!”
“Có thể… có thể làm phiền cậu Tần thay nhà họ Trần chúng tôi nói tốt mấy câu ở trước mặt vua Bắc Lương không?”
Từ lúc thông tin Tung Sơn quy phục và cả Hoa Sơn lẫn Huệ Mi đều bị tiêu diệt truyền tới, Trần Hoa An đã hoàn toàn hoang mang!
Lăn lộn ngoài đời đã lâu, lão biết rất rõ vào thời khắc mấu chốt mà đứng nhầm đội sẽ có kết cục như thế nào!
Chỗ dựa duy nhất của lão chính là năm đại danh sơn, thế nhưng lúc này, ngay cả năm đại danh sơn cũng đã quy phục, còn có thể bảo vệ được cho nhà họ Trần hay sao?
“Ồ? Tôi không nghe nhầm đấy chứ, ông Trần, nhà họ Trần mấy người có năm đại danh sơn che chở cho mà vẫn còn cần tới mấy lời nói tốt của tôi hay sao? Hoa Quốc vẫn là Hoa Quốc khi xưa, có ai là không sợ hãi trước uy phong của năm đại danh sơn cơ chứ?”
Tần Vũ bật cười lạnh lùng nói.
Mấy câu nói ngắn ngủi của Tần Vũ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925979/chuong-2716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.