Khi Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, một tiếng vang rất lớn đột ngột vang lên!
Một làn sóng khí màu trắng có thể nhìn bằng mắt thường lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!
Một giây sau, khí thế khắp người Tiêu Chính Văn đột ngột biến đổi.
Vô số tia sáng từ thanh kiếm biến mất tăm chỉ trong nháy mắt.
Thanh kiếm lớn giống như núi cao lập tức biến trở về kích cỡ như cũ!
Trong không khí giống như bị rút đi thứ gì đó quan trọng lắm vậy, hô hấp của mọi người đều trở nên khó khăn!
Ngay sau đó, một tia sáng màu vàng bay vút lên trời, sau đấy trong tia sáng đó phát ra một tiếng gầm lớn của rồng!
“Gừ!”
Một con rồng lớn dài cả nghìn mét, to hơn gấp ba lần một đoàn tàu hoả uốn mình giữa không trung!
Đôi mắt rồng đằng đằng sát khí nhìn chăm chăm vào hai người Nhiếp Tri Cổ và Cái Tử Anh!
Cùng lúc này, sát khí khắp người Tiêu Chính Văn cứ thế bộc phát, mái tóc đen tự tung bay mà không cần tới gió!
Cả người giống như một thiên thần giáng thế, cao ngạo đứng giữa không trung!
“A!”
Đồng tử của Nhiếp Tri Cổ và Cái Tử Anh không khỏi co rút lại!
Khí thế này khiến cho bọn họ cảm thấy khiếp sợ từ tận sâu trong nội tâm!
Vừa nãy giao đấu với Tiêu Chính Văn không phân biệt được cao thấp, theo bọn họ thấy, đây đã là kết quả Tiêu Chính Văn dồn toàn lực rồi!
Dù gì cách biệt cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925905/chuong-2642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.