Nhưng người phụ trách Hằng Sơn lại không tin thân phận của Tiêu Chính Văn đơn giản như thế, ngay cả người của năm đại danh sơn cũng không dám làm ra vụ việc giết người này.
Nên mới cử người đến theo dõi Tiêu Chính Văn, hơn nữa chờ cơ hội trả thù cho Thiên Lăng Tử.
“Ra tay? Sư đệ, người này không phải là người chúng ta có thể chọc vào, dù là Hằng Sơn cũng không dám động vào cậu ta”.
Một người đàn ông trung niên dẫn đầu lắc đầu lia lịa.
“Nhưng… nhưng anh của tôi không thể chết không minh bạch như thế chứ”.
Đôi mắt của em trai Thiên Lăng Tử đỏ hoe, nhìn thấy người giết anh mình ngay trước mặt nhưng lại không thể ra tay báo thù.
“Báo thù? Chỉ mấy người chúng ta ra tay thì dâng mạng cho người ta thôi. Hắn là Tiểu Thái Tông, là cao thủ đứng trong top một trăm của bảng xếp hạng võ thuật Phong Vân”.
“Dù là thủ lĩnh học viện kiếm thuật Hằng Sơn chúng ta cũng chỉ đứng ngoài top một nghìn, cậu có thể đánh thắng được thủ lĩnh học viện kiếm thuật không?”
Người đàn ông trung niên lạnh lùng trợn mắt nhìn Thiên Xung Tử.
“Sư huynh!”
Thiên Xung Tử cực kỳ không cam lòng siết chặt nắm đấm.
“Đợi sư bác trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, sẽ đòi lại công bằng cho hai anh em cậu, trước tiên cứ để cậu ta sống thêm mấy ngày nữa cũng chẳng sao. Chúng ta đi thôi”.
Nói xong, người đàn ông trung niên bật nhảy, sau đó xoay người nhảy xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925779/chuong-2516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.