Bị ông cụ Quý tra hỏi, trong lòng Vương Quốc Xương không khỏi trầm xuống!
Lẽ nào ông cụ Quý cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn?
“Chuyện… chuyện là như vậy, trước đây tôi có cử hai người tới điều tra người này!”
“Ông cụ Quý, không lâu trước đó, người này đã giết chết Đàm Hồng của Thiên Sơn! Người này hung hăng hiểm ác, giết người không chớp mắt, loại người giống như hắn, ở lại Hoa Quốc chắc chắn là tai hoạ, vậy nên tôi mới muốn dẫn hắn về…”
“Đàm Hồng?”
Không đợi Vương Quốc Xương nói xong, ông cụ Quý đã lạnh lùng ngắt lời: “Hắn đáng chết!”
“Tôi…chuyện này…”
Biểu cảm của Vương Quốc Xương hết sức đặc sắc, liên tiếp nuốt nước bọt, thế nhưng vẫn chẳng thể thốt ra nửa câu.
“Sao thế, Vương Quốc Xương cậu rốt cuộc là người của Hắc Băng Đài hay là con chó săn của năm đại danh sơn? Lấy danh nghĩa quốc gia, lấy việc công báo thù riêng cũng chẳng khác gì phản quốc!”
Ông cụ Quý càng nói giọng điệu càng lạnh tanh, trong mắt ngập tràn sát khí!
“Ông cụ Quý, không thể nói như vậy được đâu, tôi… tôi cũng chỉ vì trật tự của Hoa Quốc mà thôi! Vả lại, Đàm Hồng là đại đệ tử của thủ lĩnh Thiên Sơn, không phải là người mà một kẻ tầm thường như cậu ta nói giết là có thể giết ngay được”.
Vương Quốc Xương thực sự không tìm ra được lý do, chỉ đành nhắc đến thân phận của Đàm Hồng.
“Ồ? Đại đệ tử của thủ lĩnh Thiên Sơn thì rất tôn quý sao? Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925775/chuong-2512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.