Chỉ là anh đang thắc mắc, bây giờ giới chính trị gần như đã đối lập hoàn toàn với võ tông, Bồi Thanh Minh làm vậy, chứng tỏ đã phản bội giới chính trị.
Sau lưng gã nhất định phải có người hỗ trợ, nếu không, dù có cho gã mượn mười lá gan thì gã cũng không dám làm chuyện này .
“Anh Tiêu, xin anh hãy tin tôi, ba người đó chắc chắn đã chết trong tay hai người bọn họ!”
Chu Lâm Lâm tức giận đến mức nước mắt lưng tròng, cô ấy nóng lòng muốn xông lên bắt hai kẻ sát nhân kia ra trước công lý!
“Đúng là những lời nhảm nhí! Người ta chỉ vào tiệm xem thử, con mắt nào của cô nhìn thấy người ta giết người cướp của hả?”
“Theo tôi thấy, cô chỉ là muốn che giấu cho kẻ chủ mưu!”
Bồi Thanh Minh chắp tay sau lưng, nheo mắt, hung dữ nhìn Chu Lâm Lâm.
“Cô có chắc chắn bọn họ là hung thủ không?”
Tiêu Chính Văn hỏi Chu Lâm Lâm.
Chu Lâm Lâm gật đầu, nói rất chắc chắn: “Ở khoảng cách gần như vậy, cho dù là cao thủ cảnh giới chuẩn Thiên Vương một sao cũng có thể dễ dàng lấy mạng người nào đó!”
“Hơn nữa lúc đó trong tiệm chỉ có năm người bọn họ, không thể là người khác được!”
Nghe vậy, Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.
Nhưng đúng lúc này, hàng chục xe quân đội đột nhiên chạy ầm ầm tới.
Trong nháy mắt, mười mấy con phố xung quanh đã bị bao vây.
Bồi Thanh Minh liếc nhìn xung quanh, nói với vẻ mặt nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925745/chuong-2482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.