Nói cách khác, một mình Tiêu Chính Văn cũng đủ để chèn ép cho nhà họ Trương không ngóc đầu lên được!
Vào giờ phút này, Trần Thiên Quốc mới hiểu, vốn dĩ Tiêu Chính Văn là người mà ông ta không thể nào đắc tội nổi.
Hơn nữa, người ta cũng không thèm so đo với ông ta, bằng không, ông ta làm gì còn mạng đứng đây?
“Chẳng lẽ, tôi đã sai rồi sao?”
Sắc mặt Trần Thiên Quốc u ám, môi run rẩy, vô cùng tiếc nuối nói.
Nhìn theo bóng lưng Trương Lăng Phong tức giận bỏ đi, Trần Thiên Quốc vô cùng tuyệt vọng.
Từ biểu hiện vừa rồi của Trương Lăng Phong và hành động với nhà họ Trần, có thể thấy ông ta đã đắc tội với người không thể đắc tội.
Bao nhiêu năm qua, ông ta đã cố gắng hết sức để nịnh nọt nhà họ Trương, nhưng bây giờ, mọi thứ đều trở nên vô ích.
Có thể cả đời này, nhà họ Trương sẽ không để ý đến ông ta nữa.
Lúc này, Trương Lăng Phong trở lại sảnh lớn biệt thự với vẻ mặt khó coi, bây giờ hắn thật sự muốn khóc.
Ngực không ngừng phập phồng lên xuống, lửa hận trong mắt dường như có thể đốt cháy mọi thứ.
Bây giờ cao thủ nhiều vô kể, việc bảo vật bị cướp cũng không phải là hiếm.
Nhưng vấn đề là ở bị người ngoài cướp trong chính nhà mình, thật là nhục nhã.
Lúc này hai vị cường giả ngoài lãnh thổ đang ngồi trong sảnh lớn vừa thưởng trà vừa nói chuyện.
Thấy Trương Lăng Phong bước vào, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925736/chuong-2473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.