“Tao phải giết…”
Đàm Hồng quay người lại, đang định chửi rủa, thế nhưng làm gì có chuyện Tiêu Chính Văn cho hắn cơ hội đấy, một chân lại đạp lên trên lưng Đàm Hồng.
Ngay sau đó, chân khẽ dùng lực, chỉ nghe thấy tiếng xương gãy giòn tan vang lên!
Tiếp đó, cả người Đàm Hồng giống như một con tôm to oằn ra phía sau, há to miệng nhưng ngay cả một chút âm thanh cũng không phát ra nổi!
“Sao nào, mày vẫn chưa thấy đã à?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Đàm Hồng đang đau tới độ khắp đầu toàn là mồ hôi lạnh!
Cú đạp ban nãy đã khiến cho Đàm Hồng trở thành một kẻ tàn phế.
Dù là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, xương sống bị người ta giẫm gãy rồi thì cũng đừng mong bình phục được!
Lúc này, Đàm Hồng chỉ có thể cảm nhận được nỗi đau đớn thấu tim không ngừng truyền tới từ trên chân và lưng.
Còn về tất cả những thứ xung quanh thì hắn đã mất đi năng lực cảm nhận từ lâu!
Thậm chí ngay cả việc Tiêu Chính Văn nói cái gì, hắn căn bản cũng không nghe rõ nữa!
Tất cả mọi người đều nín thở quan sát cảnh tượng này!
“Đàm Hồng bị phế rồi?”
Môn chủ của Thiên Thanh Môn hết sức kinh ngạc nhìn Tiêu Chính Văn chăm chăm!
Phế bỏ Đàm Hồng – thiên tài của Thiên Sơn ngay trên địa bàn của Thiên Sơn, Tiêu Chính Văn đang muốn chết hay gì?
Chu Hạo Nhiên liên tục nuốt nước miếng, đờ đẫn nhìn về phía Tiêu Chính Văn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925721/chuong-2458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.