“Cho dù cậu ta muốn phá vỡ đột phá của Đàm Hồng thì cũng phải hỏi xem người của phái Thiên Sơn có đồng ý hay không! Đến lúc đó, không những không có cách nào ngăn cản Đàm Hồng đột phá, ngược lại còn bị một đám cao thủ của phái Thiên Sơn bao vây, vậy chẳng phải chết còn thảm hơn sao?”
Mọi người xung quanh cũng nhốn nháo cho là đúng.
Hiển nhiên, trong mắt bọn họ, hành động này của Tiêu Chính Văn là do bất đắc dĩ.
Lúc này, khi khí tức của Đàm Hồng đột nhiên dâng cao một khoảng lớn, trên bầu trời bỗng xuất hiện một vòng xoáy đỏ thẫm!
Có một lực hút dường như muốn hút hết tất cả không khí, thậm chí đến mỗi một phân tử trong hư không, mỗi một hạt bụi đều muốn hút hết vào cơ thể Đàm Hồng!
Ngay sau đó, một luồng ánh sáng đỏ rực phóng thẳng lên cao!
Hư không tựa như đang gợn thành sóng nước, hơi rung động!
Trong phút chốc, một nguồn sức mạnh hùng vĩ như núi lớn phóng ra từ cơ thể Đàm Hồng!
Mà hướng bắn của nguồn sức mạnh này lại chọc thủng tận trời!
Cùng lúc đó, toàn bộ Thiên Sơn xuất hiện động đất nhỏ!
Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận rõ ràng đất đai dưới chân mình đang rung chuyển, đá vụn trên núi cũng lăn xuống dọc theo vách núi.
Lúc này, trên Thiên Sơn, một ông cụ ngẩng đầu nhìn về phía nguồn sáng đỏ rực trên trời, giọng điệu trầm xuống: “Đàm Hồng lại đột phá?”
“Hẳn là cậu ta, trừ cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925718/chuong-2455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.