Hơn nữa còn là hết đợt này đến đợt khác, hết cơn sóng này đến cơn sóng khác!
Thủ đoạn nhiều đến nỗi khiến người ta không kịp chớp mắt!
Chỉ là không chờ Đàm Hồng ra tay lần nữa, một luồng ánh sáng vàng đột nhiên càn quét đến!
“Ầm!”
Thậm chí Đàm Hồng còn chưa kịp định thần lại, cả người đã bị luồng ánh sáng vàng này va chạm, đánh bay ra ngoài.
Ngay lúc ánh sáng vàng va chạm với cơ thể hắn, một cơn đau như đâm kim xát muối đột nhiên ập đến, đau đến nỗi Đàm Hồng suýt chút nữa nghẹt thở!
Nếu như không phải độ bền bỉ của cơ thể hắn vượt xa cường giả cảnh giới Thiên Thần thông thường thì cú va chạm này có thể sẽ khiến cơ thể hắn tan tác!
“Anh yếu quá nhỉ, chẳng lẽ ngay cả kiến thức cơ bản về đánh đấm và phòng vệ thông thường cũng không biết?”
Tiêu Chính Văn cười nhạt, ánh mắt lạnh tanh, nhìn về phía Đàm Hồng đã ngã xuống đất không dậy nổi.
Thật ra cũng không phải Đàm Hồng quá sơ suất, mà là từ khi hai bên giao đấu, Tiêu Chính Văn vẫn luôn phòng thủ, còn Đàm Hồng vẫn luôn chiếm thế chủ động tuyệt đối!
Trong tình thế đó, ai ngờ Tiêu Chính Văn vẫn còn con át chủ bài khác?
Hơn nữa, nếu so sánh kinh nghiệm chiến đấu, gộp mười Đàm Hồng lại, cũng không thể so với Tiêu Chính Văn!
Nhớ năm đó, Tiêu Chính Văn ở Bắc Lương đã trải qua hàng vạn trận đấu.
Chỉ tính riêng số lần rơi vào tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925715/chuong-2452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.