Nếu không phải vì Hứa Văn Văn có quan hệ tốt với Trần Hân lúc còn đi học, hôm nay còn là sinh nhật của Trần Hân, thì chỉ dựa vào đám người này không thể mời được quý nhân ở trên cao như Hứa Văn Văn.
“Lý Tiểu Phi, cậu đủ chưa thế?”
Không để Trần Hân lên tiếng, một giọng nói vô cùng trong trẻo tức giận nói với Lý Tiểu Phi.
Chủ nhân của giọng nói này chính là Hứa Văn Văn.
Tất cả mọi người đều không dám tin nhìn Hứa Văn Văn.
Chỉ thấy hai mắt Hứa Văn Văn ngân ngấn nước, không khỏi run lên bước đến trước mặt Tiêu Chính Văn nói: “Sao lại là anh?”
Vừa nghe nói thế tất cả mọi người đều kinh ngạc sững sờ.
Tiêu Chính Văn chỉ bình thản gật đầu.
Thế nhưng một giây sau, Hứa Văn Văn đã thay đổi vẻ lãnh đạm, đẩy Lý Tiểu Phi đang chắn trước mặt cô ấy ra rồi lao vào trong lòng Tiêu Chính Văn.
Nhớ năm đó, cô ấy mới chỉ là một cô bé mười hai, mười ba tuổi.
Bởi vì đại quân nước Hùng tiến quân xâm lược nên lâm vào cảnh sống lang thang, bố bị binh lính nước Hùng dùng dao đâm chết.
Chỉ có cô ấy và mẹ là chạy thoát được.
Thế nhưng giữa đường lại gặp phải sự truy sát của đại binh nước Hùng, hơn nữa ngay cả một cô bé mới mười hai, mười ba tuổi mà mấy tên súc vật đó cũng không chịu bỏ qua.
Hai mươi mấy tên lính nước Hùng có ý đồ làm nhục hai mẹ con cô ấy, vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925687/chuong-2424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.