“Trương Thế Phong, tôi cho ông một cơ hội sống, quỳ xuống! Nếu không thì chết!”
Hả?
Trương Thế Phong mới nhớ ra chiêu thức mà Kokura Nosuke giỏi nhất là Đoạn Đao Trảm.
Cho đến bây giờ, Kokura Nosuke vẫn chưa lấy dao ra.
Nghĩ đến đây Trương Thế Phong không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.
“Trương Thế Phong!”
Từ Thiên Thuật nhìn chằm chằm vào Trương Thế Phong, dù là chết cũng không thể quỳ gối.
Vì tất cả mọi người ở Hoa Quốc đều đang xem trực tiếp.
Nhưng ngay sau đó Trương Thế Phong quỳ gối xuống trước mặt Kokura Nosuke.
“Ha ha ha!”
Kokura Nosuke khẽ nhấc chân lên đạp vào mặt Trương Thế Phong, vô cùng kiêu ngạo nói với tất cả người Hoa Quốc ở dưới võ đài và tất cả ống kính của truyền thông: “Đây chính là người nhà họ Trương ở Thiên Sơn Hoa Quốc”.
“Trương Thế Phong – người canh giữ Tổ Long, là Trương Thế Phong ba mươi giây trước còn lớn lối nói sẽ rửa nhục cho Hoa Quốc”.
Sau đó lão cúi đầu nhìn gương mặt Trương Thế Phong nói: “Mùi vị bị giày của tôi đạp lên mặt thoải mái không? Dưới giày của tôi vừa đúng lúc giẫm phải phân chó, liếm sạch cho tôi, nếu không thì chết!”
“Đừng!”
Triệu Thắng cũng đứng phắt dậy.
Nhưng bây giờ Trương Thế Phong chỉ muốn sống, tôn nghiêm hay Hoa Quốc gì đó đều đã bị cụ ta vứt lên chín tầng mây từ lâu rồi.
Trương Thế Phong vươn lưỡi ra ngoan ngoãn liếm đế giày của Kokura Nosuke dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925561/chuong-2298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.