“Tôi là Hứa Thiên Chí, rất cảm ơn cậu Tiêu trước đây đã ra tay cứu giúp!”
Sau khi ông lão ngồi xuống mới chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.
Mặc dù miệng ông lão nói lời cảm ơn, nhưng vẻ mặt lại hơi kiêu căng.
Suy cho cùng những lời vừa rồi của Hứa Thiến cũng không phải là lời trẻ con, nhà họ Hứa quả thật là hậu duệ duy nhất của của Công Du Ban!
Ngày nay chỉ có một số ít người có thể được gọi là cao thủ võ thuật ở Hoa Quốc, hơn nữa tinh thông trận pháp lại có một gia tộc được kế thừa trận pháp hoàn chỉnh, gần như đã rất hiếm hoi!
Cho dù là các cao nhân của một số danh sơn cũng phải nhún nhường vài phần trước nhà họ Hứa!
Ngoài nhà họ Trương thì gần như không ai có thể lay động được địa vị của nhà họ Hứa trong lòng năm đại danh sơn!
Vì vậy, trong mắt Hứa Thiên Chí, Tiêu Chính Văn – vua Bắc Lương vốn không đáng một xu!
Điều quan trọng nhất là lần này cụ ta rất được tôn sùng khi ngay cả Từ Thiên Thuật cũng phải đích thân phái người mời cụ ta xuống núi?
Từ Thiên Thuật đã cầu xin người khác bao giờ?
Ít nhất ở Trần Gia Phố, có rất nhiều nhân vật lớn cũng phải nể mặt cụ ta, thậm chí ngay cả ông La của Hoa Sơn cũng đã đích thân gặp cụ ta.
“Ông khách sáo rồi, những việc này cũng là việc tôi nên làm!”
Tiêu Chính Văn cười nhẹ, cũng không nói nhiều.
Sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925534/chuong-2271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.