“Lòng dạ nham hiểm đó, ngay cả người ngoài đường cũng biết! Xem ra năm đại danh sơn và cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ đã có chung ý kiến, nếu như vậy, tôi đề nghị trong khoảng thời gian này, Thiên Tử cần tạm thời ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ!”
“Chỉ cần muôn dân bảo vệ Thiên Tử, bọn họ đừng hòng thay trời đổi đất!”
Giọng nói của Tiêu Chính Văn mang theo mấy phần sát khí.
Thiên Tử khẽ cười nói: “Những anh hùng thường chung chí hướng, với sự ngang ngược hiện giờ của mấy người Chu Tử Dương, ngày cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về sẽ là lúc mà người của võ tông coi trời bằng vung!”
“Tới lúc đó, muôn dân không ngừng oán thán, bọn chúng muốn chiếm đoạt quyền hành của Hoa Quốc thì nhất định sẽ vấp phải sự phản đối của muôn dân!”
“Chỉ là, thứ mà tôi lo lắng không phải ngôi vị của mình mà là cường giả trở về từ vùng ngoài lãnh thổ của các nước nhất định sẽ ngấp nghé tới bờ cõi của đất nước chúng ta”.
“Vài ngày trước, trong trận quyết chiến giữa cậu Tiêu và mười một lão già Hoa Sơn, tôi cũng tận mắt chứng kiến, với tình thế của khi đó, dù cho có vũ khí nóng, thậm chí là vũ khí hạt nhân thì cũng không có cách nào ứng phó được đòn truy giết đột ngột của cường giả cảnh giới Thiên Thần!”
“Người dân Hoa Quốc không thể lại chịu đựng nỗi sỉ nhục như một trăm năm trước nữa, không biết cậu Tiêu có kế sách gì hay không?”
Tiêu Chính Văn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925501/chuong-2238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.