“Dù tôi không dùng Linh Huyết Đan cũng có thể tiễn các ông lên đường”.
Tiêu Chính Văn lấy hộp gỗ hương đàn đựng Linh Huyết Đan ra, tiện tay vứt cho Độ Thiên Chân Nhân.
Sau đó vung tay với Độ Thiên Chân Nhân tỏ ý cụ ta có thể lùi về sau.
Trận chiến ở cấp bậc này không phải là trận cụ ta có thể tham gia, dù Độ Thiên Chân Nhân liên hợp với Tiêu Chính Văn cũng chỉ bị giết trong tích tắc.
“Ông Hứa, xem ra ý tốt của ông bị người ta xem thành ý xấu rồi”.
Ông lão áo trắng nói với ông lão áo xám.
“Ông Triệu, nếu cậu ta đã muốn chết như thế thì chúng ta không ngại tiễn cậu ta một đoạn, ông thấy thế nào?”
Ông lão áo xám quay đầu lại cười hỏi.
Nếu Tiêu Chính Văn uống Linh Huyết Đan, họ vẫn sẽ chút kiêng dè.
Nhưng điều khiến họ không ngờ là Tiêu Chính Văn lại chủ động từ bỏ.
Quả thật là cơ hội tốt trời ban.
“Giết!”
Vừa dứt lời, ông Hứa tiện tay rút thanh kiếm dài ra, kiếm quang như thác nước chảy xuống, lóe lên ánh bạc vô tận chĩa về phía Tiêu Chính Văn.
Những nơi thanh kiếm đi qua, hư không liên tục bị bóp méo, sau đó lại nứt ra từng tấc.
Kiếm chém vào hư không.
Đây là thần uy tối thượng mà chỉ có cường giả cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao mới có thể có.
Nhát kiếm đó dường như toàn năng, ẩn chứa những bí ẩn vô tận.
Với tư cách là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925440/chuong-2177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.