Tuy Irina rất bất mãn với Tiêu Chính Văn nhưng giọng điệu vẫn khá khách sáo.
“Tiêu Quân Lâm!”
Tiêu Chính Văn bình thản đáp.
“Người kinh doanh Hoa Quốc sao?”
Irina hỏi tiếp.
Thương nhân người Hoa Quốc trải rộng trên khắp thế giới, tất nhiên ở Âu Lục cũng có không ít người giàu có.
Thế nên Irina theo bản năng nghĩ rằng rất có thể Tiêu Chính Văn là con của một nhà giàu của gia tộc thương nhân nào đó.
“Không!”
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói một chữ, sau đó ký tên mình lên bản thỏa thuận.
Irina nhíu mày nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Anh Tiêu, cho dù anh có là thương nhân Hoa Quốc hay không, tôi vẫn mong anh có thể nghe tôi khuyên một câu, tòa lâu đài cổ này không phải là nơi mà người bình thường có thể có được đâu”.
“Tôi mong anh có thể nhường nó cho tôi”.
Tiêu Chính Văn mỉm cười lắc đầu nói: “Vừa rồi tôi đã nói rồi, tôi chưa từng tặng người khác thứ đồ mà tôi thích”.
“Anh Tiêu, tôi nghĩ anh vẫn chưa hiểu rõ về tòa lâu đài cổ này, nó không chỉ đơn giản là nơi ở khi xưa của đại đế Charlie. Nếu anh cố chấp như thế thì chẳng lâu nữa anh sẽ chết ở trong tòa lâu đài cổ này giống những người trước kia”.
Những lời Irina nói cũng không phải không có căn cứ.
Những tin đồn về sự kiện kỳ lạ đó chắc chắn cũng không phải bịa đặt lung tung.
“Ồ? Thế tôi muốn xem xem tôi chết ở đây thế nào”.
Tiêu Chính Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925325/chuong-2062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.