Khi hơi thở của cường giả cảnh giới Thiên Vương bốn sao khắp người Filkant đột ngột bộc phát, đèn treo trên trần nhà đều phát ra những tiếng vỡ vụn loảng xoảng.
Lưu Trường Quân sợ tới mức hai chân mềm nhũn, suýt thì quỳ xuống trước mặt Filkant ngay trước mặt mọi người!
Thế nhưng may là ông ta còn giữ lại được chút tôn nghiêm cuối cùng nên có của một đặc phái viên Hoa Quốc, nói với Filkant: “À … thưa cậu Filkant, tôi… tôi chỉ phụ trách tiếp đón cậu ta, tôi thật sự không có bất cứ quan hệ gì với cậu ta hết!”
Trần Khai Quốc lạnh lùng trừng mắt nhìn Lưu Trường Quân, vô thức tiến lên trước một bước, đứng ngay phía sau lưng Tiêu Chính Văn.
Thấy sắc mặt lạnh lùng của Trần Khai Quốc, trong ánh mắt còn mang theo vẻ khinh thường, Lưu Trường Quân nghiến răng nói: “Trần Khai Quốc, chuyện này Hắc Băng Đài mấy người tự mình giải quyết đi!”
“Tên ngu đần này dám vô lễ với cậu Filkant, rõ ràng là không biết phải trái!”
“Nhân lúc cậu Filkant vẫn chưa nổi giận, còn không mau tới đây quỳ xuống xin lỗi! Nếu không thì hai người cũng đừng hòng sống sót rời khỏi nơi này!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng bật cười, bình tĩnh lên tiếng: “Vô lễ với hắn ư? Xin lỗi hắn sao? Hừ! Người Hoa Quốc xưa nay không cúi đầu trước bất cứ ai, bất luận có ở ngóc ngách nào trên thế giới này thì người Hoa Quốc cũng vĩnh viễn đứng thẳng lưng mà làm người!”
Những lời này vừa tỏ rõ thái độ của Tiêu Chính Văn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925296/chuong-2033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.