Thiên Tử trầm giọng nói.
“Vâng!”
Tần Vũ xoay người ra khỏi đại điện rồi đóng chặt cửa điện lại.
“Thiên Tử, đã xảy ra chuyện gì thế?”
Dương Đình Tự – Đại trưởng lão đương nhiệm của Long Các thấy Thiên Tử Các như gặp phải đại địch, vẻ mặt Thiên Tử lại chán nản như thế, ngay cả hành lang xung quanh cũng tăng thêm phòng vệ, lòng không khỏi chùng xuống.
“Tiêu Chính Văn gặp nạn ở gò đất Côn Luân rồi”.
Một câu nói ngắn ngủi của Thiên Tử lại như một tiếng nổ vang san bằng mặt đất.
Hả?
Đầu tiên là ba vị trưởng lão võ tông thấy ớn lạnh.
Sau đó Đại trưởng lão đứng dậy nói: “Thiên Tử, chuyện này có chứng cứ gì không? Đã tìm được thi thể của Tiêu Chính Văn chưa?”
Thiên Tử lắc đầu, thi thể ư?
Trong vòng năm cây số quanh nơi Tiêu Chính Văn gặp nạn đều thành khu vực cấm với sinh vật, đi đâu để tìm đây?
“Mọi người có thể xem video này, đây là video vệ tinh quay được cách đây một tiếng. Hơn nữa theo thăm dò, lúc đó nhiệt độ của cả khu vực cao hơn mấy chục nghìn độ, đừng nói là sinh vật, dù là sắt thép cũng sẽ biến thành nước”.
Thiên Tử mở điện thoại của Tần Vũ ra, lại phát video vệ tinh đó.
“Hả? Chuyện… chuyện này phải làm sao?”
Các trưởng lão tông miếu cũng khiếp sợ, mặt mày trắng bệch.
Không phải Hoa Quốc không có Tiêu Chính Văn thì sẽ mất nước, nhưng Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể chết vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925199/chuong-1936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.