Nghe thấy lời này, Nhạc Trung Kỳ quay phắt đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói: “Hồ đồ!”
“Hai người chúng tôi sống tới ngày hôm nay chính là để cho thế hệ sau của Hoa Quốc lấy trái tim rồng Bạch Long đi! Đây chính là sứ mệnh mà năm xưa Hồng Vũ Vạn Tuế giao cho chúng tôi!”
“Cậu đã dung hợp được hai trái tim rồng, điều đó nói lên rằng cậu chính là người duy nhất có khả năng dung hợp toàn bộ năm trái tim rồng và mở ra di tích Long tộc trong vòng vài trăm năm của Hoa Quốc!”
“Nếu như cậu cũng chết ở nơi này thì không chỉ có lỗi với hai người chúng tôi mà càng có lỗi với Thiên Tử cũ, cũng có lỗi với muôn dân của Hoa Quốc!”
“Sau khi cậu chết, không biết phải trải qua thêm bao nhiêu năm nữa thì Hoa Quốc mới lại xuất hiện một nhân tài như cậu! Thế nhưng nếu trong vòng hai năm mà vận khí của Hoa Quốc không thể khôi phục thì Thiên Tử cũ có khác gì bỏ mạng vô ích đâu!”
“Cậu có biết điều đó tượng trưng cho gì không? Không chỉ là muôn dân của Hoa Quốc không thể kéo dài tuổi thọ mà tất cả long mạch của Hoa Quốc cũng sẽ cạn kiệt trong vòng năm mươi năm, đại nạn sẽ lại đổ xuống đầu Hoa Quốc thêm lần nữa”.
“Tới khi đó sẽ là cục diện sông núi vỡ vụn, máu chảy thành sông, tội trạng này cậu gánh vác nổi sao?”
Nghe Nhạc Trung Kỳ nói vậy, Tiêu Chính Văn kinh ngạc sững sờ tại chỗ!
“Chàng trai, nghe lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925194/chuong-1931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.