Không để hắn nói hết câu, Độ Thiên Chân Nhân đã đấm hắn một cú khiến hắn văng ra sân.
“Cút về nhà họ Lạc đi! Đừng để tôi nhìn thấy cậu nữa”.
Lạc Thiên Vũ lăn một vòng trên mặt đất, sau đó bò dậy, nhìn Độ Thiên Chân Nhân trong sảnh lớn rồi lại nhìn lên tầng hai với đôi mắt đầy oán giận.
“Hừ!”
Lạc Thiên Vũ hung hăng giậm chân một cái rồi xoay người sải bước rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu.
Đi ra ngoài, Lạc Thiên Vũ lấy điện thoại ra gọi cho người quản lý nhà họ Lạc.
Người nghe điện thoại chính là Lạc Thiên Trạch – gia chủ đời thứ hai của nhà họ Lạc.
“Chuyện xử lý thế nào rồi, vẫn thuận lợi chứ? Lấy được phương thuốc chưa?”
Lạc Thiên Trạch trầm giọng hỏi.
“Gia chủ, tên Tiêu Chính Văn đó đã được giải độc rồi, tám mươi phần trăm là chuyện tốt do người Dược Vương Cốc làm, tôi còn bị Độ Thiên Chân Nhân đánh đây này. Gia chủ, ông phải báo thù cho tôi”.
Lạc Thiên Vũ che miệng bị đánh rơi hai cái răng nói.
Nghe thế, Lạc Thiên Trạch im lặng một chốc rồi nói: “Thiên Vũ, đã thế thì cậu nhanh chóng về đi, chúng ta nghĩ cách khác”.
Dứt lời, Lạc Thiên Trạch cúp máy.
Xem ra kế hoạch lần này của nhà họ Lạc đã hỏng bét.
Buông điện thoại xuống, Lạc Thiên Trạch nhanh chân đi đến sân nhỏ nói với ông lão tóc bạc: “Ông hai, độc trong người Tiêu Chính Văn đã được giải, có lẽ lần này Dược Vương Cốc khăng khăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925148/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.