Trong khi lao đến chỗ Tiêu Chính Văn, trong tay Lạc Thanh Phong bỗng lóe lên ánh sáng.
Rõ ràng, Lạc Thanh Phong có ý định giết chết Tiêu Chính Văn ở đây.
Lúc này Tiêu Chính Văn lại không thể sử dụng được thực lực của mình, ngay cả từ trường cũng bắt đầu rối loạn, anh không khỏi cảm thấy lo lắng, cố hết sức lùi về sau mấy bước.
Chỉ là tốc độ tấn công của Lạc Thanh Phong không hề chậm lại, ngược lại Tiêu Chính Văn càng lùi, tốc độ của cụ ta càng nhanh.
Gần như chỉ trong tích tắc Lạc Thanh Phong đã lao đến gần Tiêu Chính Văn.
Khoảng cách giữa hai người còn chưa tới một bước.
Lúc này Lạc Thanh Phong vung con dao găm trong tay lên đâm thẳng vào cổ họng Tiêu Chính Văn.
“Soạt!”
Một luồng sáng lóe lên, Tiêu Chính Văn né được đòn tấn công của Lạc Thanh Phong, đồng thời cả người lại lùi về sau năm bước.
“Tiêu Chính Văn, thế nào? Có phải cậu không thể dùng được chút sức lực nào nữa không? Độc của nhà họ Lạc tôi không phải là thứ ai cũng có thể giải được, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng kháng cự, nếu không cậu sẽ chết rất thảm”.
Lạc Thanh Phong cười khẩy quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn.
“Thủ đoạn của các người cũng đê tiện thật đấy, nhưng chưa có ai nói với ông rằng cường giả ở cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao có thể áp chế được các loại độc sao?”
Ngoài miệng thì nói thế nhưng thật ra Tiêu Chính Văn chỉ tạm thời khôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925135/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.