“Sao thế? Tiêu Chính Văn, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, chỉ cần cậu quỳ xuống thành tâm thành ý nhận tôi làm sư phụ, tôi vẫn có thể nói được làm được, không chỉ cầu xin cho cậu không chết mà còn có thể dẹp yên mọi mối tai họa trước đó cho cậu”.
Hứa Hoài Viễn vẫn nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt rực lửa.
Thật ra trong lòng lão chưa từng nghĩ sẽ nhận Tiêu Chính Văn làm đệ tử.
Sở dĩ muốn làm thế là vì Thiên Sơn Thư Lục trong tay Tiêu Chính Văn.
Chỉ cần Tiêu Chính Văn giao ra Thiên Sơn Thư Lục rồi bảo anh dịch nội dung trong Thiên Sơn Thư Lục ra.
Lúc đó Tiêu Chính Văn cũng mất đi giá trị lợi dụng, thậm chí Hứa Hoài Viễn sẽ tiêu diệt Tiêu Chính Văn ngay lập tức.
“Hừ, Hứa Hoài Viễn, ông còn nhớ những lời tôi nói với ông không? Đừng vui mừng quá sớm, chưa đến cuối, ai mà biết được con bài cuối của đối phương là gì”.
Mặc dù Tiêu Chính Văn bị thương nhưng lời nói vẫn rất tự tin.
“Nếu đã thế thì cậu chết luôn đi!”
Nói đến đây, Hứa Hoài Viễn vung một tay lên, kiếm quang đó lần nữa xuyên qua tầng mây đánh về phía Tiêu Chính Văn.
Ánh sáng chói mắt lại bắn về phía Tiêu Chính Văn.
Anh chỉ hơi ngẩng đầu lên nhìn ánh sáng chói mắt đó, chỉ là mọi người chưa nhận ra lúc này gương mặt Tiêu Chính Văn thoáng qua nụ cười nhạt.
Ngay khi ánh sáng đó chỉ còn cách Tiêu Chính Văn chưa đến mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925091/chuong-1828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.