Đây chính là điểm đáng sợ của Kiếm Ý, có thể khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều hóa thành kiếm khí và xé nát mọi thứ!
Còn Tiêu Chính Văn lặng thinh đứng tại chỗ lại cứ như thể bị Cừu Vạn Lý dọa sợ đến mức choáng váng, lẳng lặng nhìn Cừu Vạn Lý cách mình càng lúc càng gần.
“Vãi! Không phải Tiêu Chính Văn sợ ngu người luôn đấy chứ?”
“Hừ, không bị sợ ngu người thì đã sao? Ngay cả không khí xung quanh cũng biến thành kiếm khí, hắn có thể tránh được ư?”
“Nếu hắn ở cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao thì có lẽ còn nhặt được cái mạng, nhưng bây giờ thì… Hừ, không thể nào!”
Mọi người xung quanh lạnh lùng bàn tán xôn xao.
Ngay lúc thanh kiếm trong tay Cừu Vạn Lý chỉ còn cách Tiêu Chính Văn chưa đến một mét thì Tiêu Chính Văn chợt cử động!
Gót chân anh xoay mạnh tại chỗ, đồng thời, cả người tránh được nhát kiếm của Cừu Vạn Lý với một góc độ quái dị!
Cùng lúc đó, mũi chân anh chỉa xuống đất, khẽ vươn hông, phóng thẳng về phía Cừu Vạn Lý.
“Hả! Tôi… tôi không nhìn nhầm đấy chứ?”
Viên Sùng Long không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt, đứng bật dậy.
“Người này quả nhiên cao thâm khó lường!”
Đông Phương Tiếu cũng siết chặt nắm đấm kêu lắc rắc.
Mặc dù Tiêu Chính Văn không còn bất kỳ luồng sức mạnh của cường giả, thậm chí tốc độ hành động cũng khác nhau một trời một vực so với trước kia!
Nhưng mỗi một chiêu thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925072/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.