Muốn tìm Đoàn Hải Long không phải là chuyện đơn giản.
Dù là quản gia nhà họ Trương cũng phải dùng đến tận mấy mối quan hệ mới có thể nghe ngóng được một chút tin tức liên quan đến cụ ta.
Tìm liên tục khắp các nơi, cuối cùng mới tìm được Đoàn Hải Long ở đỉnh Vọng Nguyệt.
Lúc này mặc dù Đoàn Hải Long đã gần một trăm tuổi nhưng thoạt nhìn vẫn như một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi.
Đầu tóc vẫn đen nhánh, dài đến thắt lưng, mặc bộ đồ đồ luyện công màu trắng không nhiễm bụi trần.
Nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, Đoàn Hải Long chậm rãi mở mắt ra, lớn giọng nói: “Người đến là Trương Thiên Phong à?”
“Quả nhiên ông Đoàn vẫn thính tai như trước, đã nhiều năm rồi mà vẫn có thể nhớ được tiếng bước chân của tôi”.
Quản gia nhà họ Trương – Trương Thiên Phong đứng ở đằng xa chắp tay nói với Đoàn Hải Long.
“Ông Trương là người bận rộn, sao lại có thời gian rảnh rỗi nhàn nhã đến biệt thự trên núi này thế?”
Đoàn Hải Long vẫn ngồi thẳng lưng nhưng không đứng dậy.
“Ông Đoàn, tôi đến đây vì có chuyện muốn làm phiền ông”.
Trương Thiên Phong chắp một tay sau lưng nói với Đoàn Hải Long.
“Ồ? Chuyện gì?”
Đoàn Hải Long nhíu mày, ánh mắt hiện lên vẻ ngờ vực.
Có thể nói nhà họ Trương là sự tồn tại hô mưa gọi gió ở Hoa Quốc, ngay cả Thiên Tử cũng phải nể mặt nhà họ Trương, cần gì phải nhờ đến Đoàn Hải Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925043/chuong-1780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.