Thế nhưng, người chỉ bảo ban đầu vẫn luôn đem tới tác dụng mang tính quyết định nhất!
Nghe thấy những lời này của Độ Thiên Chân Nhân, Trương Đạo Linh chỉ biết cười gượng.
Đừng thấy cụ ta có tầm ảnh hưởng lớn ở trong giới thế tục mà lầm, trong nhà họ Trương, cụ ta chỉ có vai vế rất nhỏ mà thôi!
Ngay cả trận chiến với Tiêu Chính Văn lần này cụ ta cũng không thể tự quyết định!
Nghĩ tới chuyện năm xưa mình oai phong ra sao, một người một kiếm trấn áp hết cao thủ mười lăm nước!
Thế nhưng hiện giờ, ở trước mặt Tiêu Chính Văn lại bị đánh như một con chó chết, ngay cả sức lực bò dậy cũng không có!
Uy danh cả đời này của cụ ta lẫn uy danh mấy trăm năm nay của Hoa Quốc đều đã bị huỷ hoại hết trong ngày hôm nay!
“Trương Đạo Linh, tất cả nên kết thúc được rồi!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa giơ thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lên, mũi giáo đâm thẳng về phía yết hầu của Trương Đạo Linh!
Tới nước này rồi, Trương Đạo Linh đã không còn muốn giải thích thêm gì nữa, cụ ta hít sâu vào một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại!
Lúc Tiêu Chính Văn đang định dùng mũi giáo xiên chết Trương Đạo Linh thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía xa.
“Vua Bắc Lương, xin hãy nguôi giận, mau dừng tay lại!”
Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy một bóng người đang lao như bay từ phía xa.
Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925031/chuong-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.