Độ Thiên Chân Nhân miễn cưỡng nở nụ cười bước ra ngoài, từ xa đã hơi khom lưng nói với Trương Đạo Linh: “Thiên Kiếm Tông, hậu bối Độ Thiên kính chào tiền bối!”
Đừng thấy vai vế của Độ Thiên Chân Nhân ở võ tông cao mà lầm, trên thực tế ở trước mặt Trương Đạo Linh thì cụ ta quả thực chỉ là hậu bối trong hậu bối.
Năm đó, vào lúc Trương Đạo Linh xuất đạo, cụ ta mới chỉ là một đứa bé mới mười tuổi của Thiên Kiếm Tông mà thôi!
“Ôi!”
Không ít người của võ tông Giang Lăng đều hít sâu, toàn thân ớn lạnh.
Ở trước mặt bọn họ, Thiên Chân Nhân chính là bậc tiền bối trong tiền bối.
Không ngờ cũng phải tỏ ra cung kính với Trương Đạo Linh như thế!
“Hừ! Kính chào ư?”
Trương Đạo Linh cười khẩy, nhìn Độ Thiên Chân Nhân nói: “Xem ra cậu vẫn còn nhớ tới tôi! Không uổng ân tình năm đó tôi dạy dỗ cậu, có điều, cậu còn nhớ tới lời hẹn ngày hôm đó của chúng ta chứ?”
Độ Thiên Chân Nhân nghe vậy thì hơi ngơ ngác, im lặng gật đầu.
Sau đó, cụ ta không như một cậu học trò nhỏ phạm lỗi, cúi gằm mặt xuống.
Năm đó, Độ Thiên Chân Nhân vẫn chỉ là một hậu bối mới tiến lên cảnh giới chiến thần.
May là gặp được Trương Đạo Linh, sau khi được cụ ta chỉ dạy, không chỉ có cảnh giới tăng nhanh lên thành chủ soái địa cấp ba sao mà còn lĩnh hội được cả Kiếm Cảnh!
Nếu như xét về ân tình này, hôm nay Độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924992/chuong-1729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.