Hai người bọn họ đều là những người đã từng chứng kiến nhiều trận chiến lớn, vào sinh ra tử biết bao nhiêu lần, bò ra ngoài từ trong đống xác người.
Vậy nên bất luận cục diện có căng thẳng tới độ nào, tình thế có bất lợi ra sao thì vẫn có thể giữ cho mình dáng vẻ trấn tĩnh như thường!
“Nếu như lần này tôi thật sự phải bỏ mạng, anh Tần nhất định phải chăm sóc cho vợ con tôi thật tốt!”
Rượu mới chỉ uống được một nửa, Tiêu Chính Văn đột nhiên vô cớ nói ra một câu như vậy.
Tần Vũ ngơ ngác, sau đó cười gượng nói: “Nếu như cậu chết rồi thì tôi nghĩ bản thân tôi cũng không còn đường sống, có điều cậu cứ yên tâm, Hoa Quốc mãi mãi ghi nhớ công lao của cậu, Thiên Tử tuyệt đối sẽ không đối xử bạc bẽo với con cháu của cậu đâu!”
Nói xong, Tần Vũ giơ ly rượu lên, một hơi uống cạn!
Thế nào là anh em thật sự, đồng sinh cộng tử!
Có thể nói, trong khoảnh khắc quyết định ở lại, Tần Vũ chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ sống sót một mình!
Hai người uống hả hê mãi cho tới tận đêm khuya mới trở về phòng nghỉ ngơi.
Giữa trưa ngày hôm sau, hàng nghìn người ùn ùn kéo tới bên ngoài biệt thự nhà họ Tiêu ở Giang Trung.
Những chiếc xe đen sì đủ loại cứ nối đuôi nhau tiến tới, ngay cả con đường dẫn đến biệt thự nhà họ Tiêu cũng tắc nghẽn.
Mà ngồi bên trong những chiếc xe này đều là những nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924990/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.