Đến cũng nhanh đấy!
Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên nhìn Độ Thiên Chân Nhân nói: “Nói gì cơ?”
“Ông ta… ông ta nói cậu tự chặt đứt tay chân rồi đến nhận lỗi với nhà họ Trương, nếu không sẽ diệt cả gia tộc”.
Giọng Độ Thiên Chân Nhân cực kỳ thấp, sắc mặt càng trở nên khó coi.
“Ồ? Người nhà họ Trương chúng đều có vấn đề về đầu óc à, hở một tí là bảo người ta tự chặt đứt hai chân, mặc kệ ông ta”.
Tiêu Chính Văn khoát tay với Độ Thiên Chân Nhân.
Độ Thiên Chân Nhân nháy mắt ra hiệu cho đệ tử Thiên Kiếm Tông ở phía sau ra ngoài, sau đó cất bước đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Chủ nhân, không thể xem thường người này. Trước kia ông ta cũng là một nhân vật đỉnh cao của Hoa Quốc”.
“Trưởng lão võ tông đã từng đích thân đến gặp ông ta, hơn nữa ông ta còn một mình đánh với cao thủ của mười lăm nước, đánh bại tám cao thủ cảnh giới Thiên Vương ở Thái Sơn, có thể nói chiến tích rất huy hoàng”.
“Thắc mắc duy nhất của người đời là giữa ông ta và Võ Thí Thiên, ai là người mạnh hơn. Nhưng theo tôi thấy thì người này chắc chắn không yếu hơn Võ Thí Thiên”.
Nghe thế Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Độ Thiên, mặc dù ông nói rất có lý, có lẽ người này cũng rất mạnh nhưng hoảng sợ không phải là cách giải quyết vấn đề”.
“Sống chết đều do trời định đoạt, Trương Đạo Linh có kế sách thì tôi có đối sách, tỏ ra yếu thế chỉ sẽ bị giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924985/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.