Chương 1692
Quản gia nghe vậy thì vội vàng dẫn theo mấy người chạy nhanh lên tầng hai.
“Cô hai! Cô hai cô mở cửa ra đi!”
Chẳng mấy chốc, trên tầng đã truyền tới những tiếng gõ cửa dồn dập.
“Ông à, tôi gọi nãy giờ mà phòng cô hai không có ai ra mở cửa!”
Quản gia lau mồ hôi lạnh trên trán, chạy xuống dưới vội vàng nói.
“Vậy thì còn đợi gì nữa, mau đạp cửa ra cho tôi!”
Đàm Xương Vận sốt ruột tới mức vành mắt đã đỏ ửng.
Lúc này, cụ ta vô cùng hối hận đấm lên ngực mình, thật ra bất luận là Đàm Hiểu Linh hay là Đàm Hiểu Vân, cụ ta đều vô cùng yêu thương, chỉ là bị tình thế bức ép nên mới nói ra mấy lời như vậy.
Bây giờ cháu gái của mình thật sự muốn tự sát, Đàm Xương Vận đã vô cùng hối hận.
Tiêu Chính Văn không kịp nghĩ gì nhiều, bước nhanh lên tầng hai, đẩy mấy người giúp việc của nhà họ Đàm ra, giơ chân lên đạp tung cánh cửa.
Trong phòng tối đen như mực, chỉ thấy một dải lụa trắng đang quấn quanh cổ của Đàm Hiểu Vân, cơ thể cô ấy lơ lửng giữa khoảng không.
“A? Cô hai…”
Quản gia vừa định tiến lên trước, Tiêu Chính Văn đã xông vào trong phòng, giơ tay gỡ dải lụa ra khỏi cổ Đàm Hiểu Vân rồi đỡ cô ta xuống dưới.
Lúc này, cơ thể của Đàm Hiểu Vân đã hơi lạnh, chỉ là vẫn chưa lạnh ngắt mà thôi.
Tiêu Chính Văn vội vàng giơ tay đặt lên trên mạch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924955/chuong-1692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.