Chương 1499
Khoảng sân nhỏ này tương đối giống với tứ hợp viện ở Long Kinh.
Chỉ là các căn phòng xung quanh đều được xây từ đất bùn.
Một căn phòng trong số đó đang le lói ánh đèn, thi thoảng còn vang lên những tiếng lầm bầm!
Tiêu Chính Văn lắng tai nghe, những tiếng lầm bầm này có lẽ là một loại thần chú đã có từ rất lâu, có vẻ như ông cụ đang tiến hành một nghi thức rất thần bí!
“Anh Tiêu, đại ca! Mời mọi người ăn trái cây!”
Cậu thanh niên trẻ tuổi mang một giỏ trái cây tới đặt lên chiếc bàn bên cạnh, mời mấy người Tiêu Chính Văn cùng tới ngồi, lấy một quả cam đưa cho Tiêu Chính Văn và Dương Linh Nhi.
Ở nước Lý, trái cây có thể nói là một thức đồ rất quý giá.
Bởi vì đa phần nước Lý đều là sa mạc, vậy nên trái cây chỉ có thể dựa vào nhập khẩu, giá thành vô cùng đắt đỏ.
Có thể thấy địa vị của Trần Cương trong lòng cậu thanh niên này rất cao.
Vừa ăn trái cây, Trần Cương vừa ngoảnh đầu sang hỏi: “Ông nội cậu ngày nào cũng phải như vậy sao?”
Anh vừa nói vừa chỉ vào căn phòng đang sáng đèn kia.
“Không, chỉ khi tới ngày mười sáu tháng bảy thái dương lịch thì mới làm những thứ này, hôm nay vừa hay lại chính là ngày mười sáu tháng bảy!”
Cậu thanh niên vừa nói vừa lấy ra một phiến đá có khắc lịch pháp đưa ra trước mặt Trần Cương.
Tiêu Chính Văn càng nhíu mày chặt hơn, thái dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924762/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.