Chương 988: Cờ Bắc Lương sẽ không bao giờ hạ xuống
Rầm!
Tiêu Chính Văn hạ bước chân xuống, sát khí trên người như đang bùng nổ!
Đôi mắt anh giống như lưỡi kiếm sắc bén quét qua xung quanh, ánh mắt dừng lại nơi những xác người đang nằm la liệt trên mặt đất và chiến bộ Bắc Lương đã bị phá huỷ thậm tệ!
Mỗi một phần thi thể của chiến sĩ Bắc Lương đều nói lên rằng vừa rồi nơi này đã xảy ra một trận chiến khốc liệt!
“Chủ…chủ soái?”
“Anh đã trở về rồi sao?”
“Thật…thật là tốt quá rồi, Bắc Lương được cứu rồi…”
Lúc này, một binh lính Bắc Lương cả người toàn là máu, hai chân đã bị bom nổ cho đứt lìa run rẩy và khó khăn nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn phát hiện ra có người may mắn còn sống thì nhanh chóng tiến lại gần, ngồi xổm xuống trước mặt người lính Bắc Lương đó, thế nhưng lại phát hiện ra thương tích trên người anh ta rất nghiêm trọng…
“Cậu có điều gì muốn nhắn nhủ không?”
Tiêu Chính Văn hỏi.
Người lính đó nhìn Tiêu Chính Văn, bàn tay phải đầy máu run rẩy giơ lên, nằm trên vũng máu, kính lễ với Tiêu Chính Văn, với lá cờ Hắc Kim Long đang tung bay bên trong chiến bộ Bắc Lương: “Chủ soái, tôi tên là Vương Lâm, kiếp sau tôi vẫn muốn được làm binh lính của anh! Tôi vẫn muốn bảo vệ cho Bắc Lương, bảo vệ cho lá cờ này… Chủ soái, tôi không thể cùng anh tiếp tục chiến đấu, tôi hận bản thân không thể giết chết lũ giặc ngoại xâm…”
Tiêu Chính Văn siết chặt lấy bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924251/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.