Chương 969: Thái Âm Môn
Cùng lúc đó, trên đỉnh núi tuyết cách đó một nghìn mét.
Hai bóng người mặc đồ trắng lẫn vào trong tuyết.
Một người trong đó là một ông lão, mái tóc bạc phơ, nước da hồng hào đứng trên đỉnh núi tuyết, chắp hai tay ra sau lưng, phóng tầm mắt sắc bén nhìn ra xa.
Phía sau ông ta là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị, mày kiếm mắt ánh sao mang đến cảm giác bức bách khó tả.
Hai người này đứng trên đỉnh núi tuyết, khí lạnh bao quanh khắp người khiến cả khu vực đầy tuyết trắng xung quanh càng thêm vài phần sát khí.
Tiêu Chính Văn cau mày ôm Hoa Hồng Đỏ vào lòng, giữa hai tay là mười mấy cây kim châm đang bay lượn giữa không trung, sau đó từng kim châm bay lên xoay tròn như rắn bạc đâm vào mười mấy huyệt vị trên người Hoa Hồng Đỏ để ngăn máu chảy ra.
Sắc mặt Hoa Hồng Đỏ trắng bệch, mắt mơ màng nhìn Tiêu Chính Văn trước mặt nói: “Chủ soái, thuộc hạ vô dụng…”
“Đừng nói nữa, nghỉ ngơi cho tốt, chuyện còn lại cứ giao cho tôi!”
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói, sau đó anh ôm Hoa Hồng Đỏ đưa cho Long Nhị, sắc mặt u ám nói: “Đưa cô ấy về đi!”
“Chủ soái, thế anh thì sao?”
Long Nhị hết sức căng thẳng.
“Tôi ở lại nếu không thì không ai có thể ra khỏi đây”.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, đồng thời xoay người lại, mắt hiện lên vẻ tức giận tột đỉnh nhìn chằm chằm vào hai người đứng trên đỉnh núi tuyết cách đó một nghìn mét.
Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924232/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.