Chương 936: Tung lưới tóm gọn
Ngay sau đó Tiêu Chính Văn giơ tay lên, con dao quân đội năm cạnh cắt đứt sợi dây thừng, Vương Thiên Hành rơi từ trên không trung xuống, ông ta gào lên vì hoảng sợ.
Nhưng lúc ông ta phản ứng lại thì đã được Tiêu Chính Văn đỡ được ông ta.
“Cậu Tiêu, tôi sẽ không bao giờ quên đại ân đại đức này”.
Sau khi anh buông ra thì Vương Thiên Hành quỳ xuống đất đập đầu với Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn vội vàng đỡ ông ta dậy nói: “Trách nhiệm của tôi mà, số liệu nghiên cứu an toàn chứ?”
Vương Thiên Hành đứng dậy lau mồ hôi và máu trên mặt nói: “An toàn, rất an toàn. Dù phải liều mạng tôi cũng không giao số liệu nghiên cứu ra đâu”.
Tiêu Chính Văn gật đầu.
Lúc này Vương Ngọc Sương và Đới Tịch Dao chạy vào nhìn thấy cảnh tượng máu me trước mặt cũng hít sâu một hơi. Sau đó mùi máu tanh nồng xộc vào mũi, hai người bèn chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo.
Lúc hai người tạm ổn nhìn thấy Vương Thiên Hành cả người be bét máu, Vương Ngọc Sương mới hốt hoảng chạy đến gào khóc: “Bố, bố không sao chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
Vương Thiên Hành lắc đầu cười nói: “Bố không sao, may mà cậu Tiêu đến kịp chứ không con cũng không còn gặp được bố rồi”.
Nghe thế, Vương Ngọc Sương quay đầu lại, hai mắt đẫm lệ nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó cúi người chín mươi độ nói: “Anh Tiêu, cảm ơn anh đã cứu bố tôi. Tôi xin lỗi về những chuyện trước đó, mong anh hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3924199/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.