Chương 461: Mong thiên đường không có khổ đau
Ngay sau đó!
Phụt!
Trà Tụng chỉ cảm thấy cổ mình chợt lạnh, sau đó là một luồng ấm nóng!
Rồi tầm nhìn của hắn trở nên ngả nghiêng, chao đảo.
Cộc cộc cộc…
Trà Tụng cứ thế đầu một nơi người một nẻo, cái đầu lăn xa mười mấy mét.
Lấy được đầu tướng địch trong vạn quân!
Ngay sau đó, nơi đây chính là cuộc tàn sát đơn phương!
Từng nhóm người ngã xuống, tiếng súng không dứt.
Sau đó, mặt đất chất đống thi thể, không khí cũng nồng mùi máu tanh gay mũi.
Tiêu Chính Văn không hề dừng lại, anh cõng Long Nhất, nhanh chóng rời đi từ vách núi phía sau.
Không đến một phút sau khi bọn họ rời đi, bốn phía đỉnh núi lại lần nữa có rất nhiều binh lính tập kết.
Khi nhìn thấy thi thể chất đống ở đây, các binh lính này cũng há hốc miệng kinh ngạc.
Có binh lính không thể chịu được cảnh tượng tàn nhẫn như vậy, nôn thốc nôn tháo tại chỗ.
Tên phó quan dẫn đầu nhìn thấy thi thể của Trà Tụng dưới đất, lập tức hai mắt đỏ ngầu, tức giận gầm lên: “Lập tức phong tỏa núi Long Môn! Chắc chắn vua Bắc Lương vẫn chưa đi xa! Điều động trăm chiếc xe bọc thép và một trung đội máy bay không người lái, tìm kiếm bằng hình thức thả bom trên diện rộng ở núi Long Môn! Ngoài ra, lập tức liên lạc với đại đội pháo binh dưới chân núi, tiến hành cho nổ cả khu vực! Cho dù là một con ruồi thì cũng phải cho nổ chết!”
Dứt lời, tên phó quan kia đứng nghiêm chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923725/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.