Chương 454: Giết không cần lý do
Lúc này, Tiêu Chính Văn đang lái xe jeep, chiếc xe như một con dã thú, gầm lên trong đêm.
Anh nhanh chóng đến biên giới Hoa Quốc.
“Đứng lại!”
Phía trước đột nhiên vang lên tiếng còi báo động, và đèn rọi bật sáng, chỗ Tiêu Chính Văn được chiếu sáng như ban ngày.
Ba chiếc xe jeep quân dụng, hai chiếc xe bọc thép, và mười mấy chiến sĩ biên phòng vũ trang đầy đủ nhảy xuống xe, giơ súng, bước từng bước về phía Tiêu Chính Văn, kiểm tra theo luật.
Tiêu Chính Văn phanh gấp xe.
Két!
Lốp xe ma sát với mặt đất, làm bụi đất màu vàng bay tung mù.
Mở cửa, bước xuống xe.
Tiêu Chính Văn điềm nhiên lấy một điếu thuốc ra, châm lửa rít một hơi.
Mười mấy chiến sĩ biên phòng chạy tới, nhìn thấy Tiêu Chính Văn thì lập tức đứng nghiêm chào, vô cùng sùng bái và cung kính thốt lên: “Chào!”
“Chào mừng chủ soái!”
Giọng nói sang sảng, ở vùng biên giới đồng không mông quạnh, nghe rất xa xôi.
“Các anh em vất vả rồi!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, bước lên mấy bước, lấy thuốc ra đưa cho hai sĩ quan dẫn đầu, vỗ vai họ nói: “Lâu rồi không gặp”.
“Chủ soái, không ngờ anh lại trở về, bên ngoài cứ đồn anh sắp rời khỏi Bắc Lương. Các anh em đều lo lắng chết đi được! Ở Bắc Lương thì anh mới là chủ soái của chúng tôi, là vua Bắc Lương mà chúng tôi sùng bái và kính phục nhất”.
Sĩ quan dẫn đầu tỏ vẻ vô cùng kích động, mắt còn rơm rớm.
Tiêu Chính Văn mỉm cười.
“Chủ soái, anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923718/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.