Chương 407: Anh ta là thần y?
Tô Mặc Như cũng nghiêng đầu nhìn Tiêu Chính Văn, đôi mắt xinh đẹp tỏ vẻ ngạc nhiên.
Anh ta có thể nhìn mặt đoán bệnh thật sao?
Trung y chú trọng đến việc nhìn, ngửi, hỏi và bắt mạch, mỗi bước đều là những tinh hoa tổ tiên truyền lại!
Mỗi vị bác sĩ giàu y đức, có thể chỉ dựa vào một trong bốn kĩ năng y thuật này thì có thể đạt được hiệu quả trong việc chẩn đoán nguyên nhân gây bệnh.
Mà “nhìn” chính là y thuật khó tiếp cận được nhất trong lĩnh vực y học cổ truyền.
Ngay cả ông nội của Tô Mặc Như, đều không dám dùng đến từ “nhìn”
Vậy mà Tiêu Chính Văn lại chỉ cần liếc nhìn người khác là có thể chẩn đoán được nguyên nhân phát bệnh!
Anh ta là thần y sao?
Nói không chừng, kĩ năng “nhìn” của anh ta còn cao thâm hơn ông nội của cô!
Vốn dĩ trước đó Tô Mặc Như thấy sắc mặt ông cụ kia rất tệ, nhưng cũng không dám phán đoán sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng bây giờ, mọi việc đều đã ứng nghiệm.
Chu Văn Chính cũng rất hối hận, cúi mặt xuống cầu xin: “Người anh em, trước đây xúc phạm cậu là lỗi của chúng tôi. Nhưng bây giờ tính mạng ông cụ nhà tôi ngàn cân treo sợi tóc, chỉ cậu mới có thể cứu ông ấy… Chu Văn Chính tôi cầu xin cậu đấy!”
Cầu xin!
Đây là chuyện mà cả đời này Chu Văn Chính chưa từng làm, nhưng ngày hôm nay, ông ta không thể không cúi đầu trước người thanh niên trẻ tuổi này!
Tiêu Chính Văn cũng hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923671/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.