Chương 388: Tống tiền
“Có gì mà không dám chứ? Cứ thử xem nào”.
Tiêu Chính Văn toét miệng cười nói, sau đó lại vung một cái bạt tai nữa.
Gã đàn ông xăm mình còn chưa nhìn rõ đối phương ra tay thế nào, đã cảm thấy mặt mình như bị tấm thép va mạnh vào, sau đó cơ thể mất khống chế xoay vòng.
Đâu chỉ có thế, hai tay Tiêu Chính Văn cùng xòe ra, cả con ngõ tối tăm vang lên tiếng “bốp bốp bốp” không dứt.
Cho đến khi tát mệt rồi, Tiêu Chính Văn mới dừng tay lại.
Anh cũng không muốn đánh chết.
Đối phó với loại người bình thường này thì anh cũng có chừng mực.
Lúc này, gã đàn ông xăm mình chẳng khác gì cái đầu heo, miệng phun máu tươi, đầu óc choáng váng, “phịch” một tiếng quỳ xuống đất, lẩm bẩm gì đó.
Tiêu Chính Văn đánh xong, lại đút hai tay vào túi quần, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên còn lại đang đứng nép vào góc tường không dám động đậy.
“Đại… đại… đại ca tha mạng!”
Tên này sợ đến mức quỳ luôn xuống đất, bò tới trước chân Tiêu Chính Văn.
Gã cũng không ngờ đại ca của mình lại bị người đàn ông cao gầy trước mặt này đánh cho mấy bạt tai lăn quay ra đất, cái vả nào cũng đánh như đánh quân thù.
Mẹ kiếp, tên này đúng là một người tàn nhẫn!
Bây giờ gã thấy hơi nghi ngờ cuộc đời, rốt cuộc ai mới là côn đồ đây?
Tiêu Chính Văn mỉm cười, ánh mắt bắn ra sự lạnh lẽo thấu xương.
Ánh mắt này khiến đối phương run rẩy rụt lại, vô cùng sợ hãi.
Tiêu Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923652/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.