Chương 347: Ra tay nhẹ thôi
Đỗ Tình Tuyết vốn đang run lẩy bẩy, nước mắt giàn giụa, lúc này nhìn thấy ánh mắt khiến người ta yên lòng của Tiêu Chính Văn, trái tim cô ta không khỏi run mạnh, siết chặt nắm tay. Trong ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, cô ta chậm rãi bước ra khỏi khách sạn.
Xinh như tiên nữ, mắt như sao sa.
Nhìn người phụ nữ xinh đẹp, vóc dáng cực phẩm như vậy, ánh mắt đám đàn em của Hắc Long Đường đều để lộ sự hung hãn và dục vọng vô cùng dâm đãng.
Đây là người phụ nữ mà đích thân Đức Gia điểm danh muốn có.
Xong chuyện này thì bọn chúng cũng có thể cùng chơi đùa thỏa thích.
Nhưng bây giờ tên sát thần Tiêu Chính Văn lại đứng bên cạnh cô ta, ai dám khinh suất bước lên một bước chứ?
Tuy bọn chúng đều là lũ côn đồ xã hội đen, nhưng cũng rất quý trọng mạng sống của mình.
Bọn chúng biết, nếu mình dám có hành động gì khác thường đối với cô gái xinh như tiên kia, thì con dao quân đội năm cạnh trong tay người đàn ông này sẽ lấy đi tính mạng của chúng ngay lập tức.
Đỗ Tình Tuyết đi giày cao gót, phát ra tiếng “cộp cộp cộp” rất có tiết tấu, cứ như khúc độc tấu của đàn dương cầm, đi từng bước về phía Tiêu Chính Văn, cơ thể yếu đuối không nhịn được run rẩy.
Khoảnh khắc đó, cô ta khiến người ta vô cùng đau lòng và yêu thương.
Nước mắt cô ta như ngọc trai đọng trên mí mắt, nhìn Tiêu Chính Văn người dính đầy máu, vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923611/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.