Chương 331: Chủ soái?
“Mày… mày là chiến thần?”
Hắc Hổ tỏ vẻ ngạc nhiên, hai mắt trợn trừng!
Chiến thần cơ đấy!
Đó là sự tồn tại chẳng khác gì mây trên trời!
Nếu người có thực lực quân vương muốn giết gã, chỉ cần động một ngón tay là được.
Còn một chiến thần muốn giết gã thì chẳng cần phải động tay!
Thậm chí chỉ cần một ánh mắt là đã có thể khiến gã chết vì sợ.
Đây chính là sự khủng khiếp và uy lực của chiến thần.
Dù gì thì ở Hoa Quốc cũng chỉ có hai mươi, ba mươi người là chiến thần.
Ai cũng là nhân vật có máu mặt trong chiến khu!
Ai cũng là tướng quân vô thượng tung hoành chiến trường chém giết thiên quân vạn mã!
Có thể nói, chiến thần nổi giận, máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng!
Hắn là một chiến thần sao?
Không thể nào!
Hắc Hổ hoàn toàn không tin người đàn ông trước mặt gã là một chiến thần nằm ngoài tầm với của gã.
Tại sao một sự tồn tại như vậy lại ở nơi nhỏ bé như Tu Hà này chứ?
Nhưng đúng lúc Hắc Hổ đang suy nghĩ vẩn vơ, Tiêu Chính Văn đã cười lạnh lùng, nói: “Chiến thần? Mày đang coi thường tao đấy à? Tám thuộc hạ của tao đều là chiến thần!”
Ầm!
Không phải là chiến thần?
Hắn không phải là chiến thần?
Mà tám thuộc hạ của hắn đều là chiến thần!
Hắc Hổ bỗng chốc sững sờ, đầu óc như bị sét đánh.
Không phải là chiến thần, lẽ nào là sự tồn tại cấp chủ soái sánh ngang với trời?
Không… không thể nào! Tuyệt đối không thể thế được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923595/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.