Chương 320: Vết thương của ông đã đỡ chưa?
“Chú của anh là đại sư Lưu? Lưu Quốc Bảo sao?”
Tiêu Chính Văn hơi sững sờ, cười nhạt rồi hỏi.
Lưu Thiên Bằng nghe vậy, nhìn sắc mặt Tiêu Chính Văn, khóe miệng nhếch lên nụ cười giễu cợt, mắng chửi: “Đúng vậy! Chú tao là đại sư Lưu Quốc Bảo! Đại sư Lưu ở tỉnh! Mày dám cho người bắn tàn phế đôi chân của tao! Chú tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày! Ông ấy nhất định sẽ rút xương mày để trả thù cho tao!”
Sắc mặt Lưu Thiên Bằng tái nhợt, đầu gối đầy máu, đau đến mức thở hổn hển.
Chú hắn là đại sư Lưu ở tỉnh được bao nhiêu người kính nể.
Được bao nhiêu thế gia giàu có muốn mời làm khách!
Ai dám đắc tội với hắn là tự tìm đường chết!
Nhưng không ngờ, Tiêu Chính Văn chỉ khẽ cười, nói: “Tôi nghĩ ông ta chắc không dám báo thù cho anh đâu”.
Tiêu Chính Văn cũng không ngờ Lưu Thiên Bằng này lại có quan hệ họ hàng với đại sư Lưu.
Lưu Thiên Bằng nghe xong liền trợn tròn mắt, quát lớn: “Mày dám coi thường chú tao! Mày chỉ là một thằng nhà quê ở Tu Hà, mà lại dám kiêu ngạo như vậy! Tao sẽ bảo chú tao dẫn người tới giết mày!”
Nói xong, Lưu Thiên Bằng lấy điện thoại ra, gọi điện cho chú mình, vừa khóc vừa nói: “Chú ơi, cứu cháu! Cháu bị người ta đánh tàn phế đôi chân rồi! Đối phương còn nói những lời rất khó nghe, hắn nói ngay cả chú, hắn cũng không bỏ qua!”
Ở đầu dây bên kia, Lưu Quốc Bảo vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923584/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.